Quý II-2025, việc áp đặt và đáp trả thuế quan giữa các nền kinh tế lớn như Mỹ, Trung Quốc... đã bắt đầu và đe dọa gián đoạn chuỗi cung ứng toàn cầu, đẩy chi phí thương mại tăng cao và làm thị trường xuất, nhập khẩu ngày càng khó tiếp cận. Trong bối cảnh đó, tỉnh cùng cả nước buộc phải tái định vị chiến lược phát triển và tìm nhiều giải pháp để duy trì tăng trưởng kinh tế theo nghị quyết Đảng bộ tỉnh xác định là 8% GRDP năm 2025.
Khu vực nông, lâm, thủy sản vẫn là trụ đỡ kinh tế của tỉnh Kiên Giang, chiếm gần 40% lao động và đóng góp gần 30% GRDP. Tuy nhiên, tăng trưởng khu vực này không thể dựa mãi vào sản lượng thuần túy mà phải tích cực chuyển hướng sản xuất kinh tế giá trị.
Sau giai đoạn nâng cao nhận thức cho nông dân, tỉnh cần đẩy mạnh đầu tư vào sản xuất hữu cơ, sản xuất sinh thái đại trà. Các mô hình lúa tôm xen canh, luân canh (xen canh với tôm càng xanh, luân canh với tôm thẻ, tôm sú...) phù hợp với điều kiện biến đổi khí hậu, mặn xâm nhập và vùng nước lợ ven biển. Đồng thời, cần đẩy mạnh chế biến sâu các đặc sản như khóm Tắc Cậu, hồ tiêu Phú Quốc, nghêu, sò Kiên Lương, An Biên để nâng cao giá trị gia tăng và mở rộng thị trường xuất khẩu.

Đ/c Đỗ Trần Thịnh, Chủ tịch Hội Nông dân tỉnh (áo xanh)
thăm farm nuôi tôm công nghệ cao tại phường Mỹ Đức (Hà Tiên)
Chuyển đổi sang nông nghiệp tuần hoàn, ít phát thải đang là xu hướng tất yếu. Tỉnh cần đẩy mạnh mô hình vườn ao chuồng theo hướng tận dụng phụ phẩm làm phân bón hữu cơ, tận dụng năng lượng sinh học để giảm chi phí đầu vào và phát thải. Đồng thời, thực hiện hiệu quả chương trình 1 triệu hecta lúa chất lượng cao, hình thành chuỗi giá trị khép kín giúp giảm phụ phẩm đầu ra và tăng sức chống chịu trước rủi ro thị trường.
Ứng dụng công nghệ số và truy xuất nguồn gốc trong sản xuất, kiểm soát dịch bệnh là điều kiện cần thiết để đáp ứng tiêu chuẩn xanh và vượt qua rào cản kỹ thuật tại các thị trường xuất khẩu. Liên kết nông nghiệp với công nghiệp chế biến và logistics nhằm nâng cao giá trị sản phẩm. Dù nông nghiệp tăng trưởng 4% vẫn chưa đủ để kéo GRDP, do đó cần phát triển mạnh công nghiệp chế biến, nuôi trồng và chế biến thủy sản, lĩnh vực được xem là đầu kéo mới của nền kinh tế.
Về lâu dài, tỉnh cần đầu tư phát triển hạ tầng logistics nhằm giảm chi phí giao thương, nâng cấp cảng biển, kho lạnh và trung tâm logistics tại TP. Hà Tiên, TP. sã Phú Quốc, TP. Rạch Giá để giảm chi phí vận tải lưu kho, khi chỉ phí logistics chiếm tới 8% nếu không có sự liên kết chặt chẽ giữa nông nghiệp với các ngành phụ trợ. Điều này cho thấy vai trò kết nối thiết yếu của khu vực thương mại, dịch vụ và công nghiệp xây dựng trong bối cảnh cước vận tải quốc tế biến động do thuế quan.

Mô hình nuôi trồng rong sụn với kỹ thuật, công nghệ mới
kết hợp bè cá là hướng đi mới cho ngư dân xã Bãi Thơm (Phú Quốc)
Tăng cường kết nối giao thông đường thủy, bộ và hàng không sẽ giúp nông sản và hàng xuất khẩu tiếp cận thị trường nhanh hơn, cả trong và thị trường truyền thống áp thuế ngoài nước. Trước bối cảnh các thị trường truyền thống áp thuế hoặc dựng hàng rào thuế quan, tỉnh cần chủ động đa dạng hóa thị trường, đồng thời tận dụng hiệu quả các hiệp định thương mại tự do (FTA) để giảm thuế và mở rộng xuất khẩu chính ngạch, nhất là đối với nhóm hàng có chứng nhận xanh; đẩy mạnh marketing địa phương xây dựng thương hiệu “Nông sản xanh Kiên Giang” gắn “Nông sản xanh Kiên Giang” gắn với chỉ dẫn địa lý và chứng nhận chất lượng sản phẩm.
Tỉnh cần chủ động tận dụng các dịp lễ 30-4, 1-5 và dịp nghỉ hè để kích cẩu du lịch, thúc đẩy tiêu dùng nội địa và phát triển du lịch xanh. Đồng thời, kết nối các sản vật đặc trưng của địa phương như cua An Minh, tôm U Minh Thượng, xoài Hòn Đất, nghêu lụa An Biên, Kiên Lương vào mâm tiệc du lịch và ẩm thực chợ đêm Phú Quốc... Du lịch cần mở rộng theo hướng “xanh hơn, sạch hơn”, tăng trải nghiệm văn hóa bản địa, giới thiệu sản phẩm OCOP, đồng thời phát triển các điểm đến không rác thải tại huyện Kiên Hải, U Minh U Thượng và TP.Hà Tiên.
Với định hướng đó, tỉnh cần quán triệt thực hiện Chỉ thị 10/CT-TTg, ngày 25-3-2025 của Thủ tướng Chính phủ về thúc đẩy doanh nghiệp nhỏ và vừa, xem đây là động lực nội sinh để phát triển kinh tế tư nhân, kết nối các khu vực kinh tế và nâng cao tính linh hoạt của nền kinh tế địa phương.